Mình là ai?
Là một con người bình thường, tôi cũng như mọi người. 17 năm đi học ra trường với tấm bằng đỏ Trường Đại học sư phạm. Nhưng tôi khác, tôi không theo nghề dạy học.
Tôi đã thử nhưng tôi đã chọn từ bỏ. Trong một xã hội, mà nhà giáo là người lái đò thực sự, bây giờ người lái đò thực sự còn rất ít. Đó là lý do tôi không theo nghề. Và tôi chọn làm riêng. Kể về tôi sẽ dài. Nhưng chủ đề hôm nay, là:”làm sao để sửa mình”. Xíu nữa là lạc đề.
Tại sao tôi lại viết bài viết về chủ để:”làm sao để sửa mình”.
Có một số lý do:
- Mọi thứ thay đổi khi ta thay đổi cách làm, và thay đổi cách làm cần thay đổi cách suy nghĩ.
- Chỉ có mình mới sửa được chính mình vì không có ai hiểu bạn bằng chính bạn. Và cũng không có ai đứng ra chịu trách nhiệm cho các nỗi đau, sai lầm, hay thất bại mà bạn gây ra.
- Đây là cách duy nhất để đạt được những điều bình dị. Vì tự nhiên có quy luật của nó ta không thể thay đổi – ta phải học cách sống chung với nó. Sống trong nó. Với xã hội, thì lại càng không – ta không thể thay đổi được dù là chủ tịch nước hay tổng thống.
- Đây là gốc rễ của sự tự cảm nhận thấy sự hạnh phúc, an lạc. Bởi hạnh phúc và an lạc xuất phát từ bên trong, từ quan điểm/suy nghĩ của ta…
- Khi bạn tức giận, là khi bạn làm hại chính mình…vậy phải sửa mình hoài, đến khi HIỂU về THAM – SÂN – SI…may ra ta mới ung dung mà sống. Vậy phải sửa mình thôi.
- Nếu bạn không muốn con bạn sẽ là bản copy những nỗi lầm, sự tức giận…và ngu si của bạn…thì hãy cứ giữ lấy chính mình, và không cần sửa đổi?
- …vân …vân…vì nhiều lý do nữa. Dần dần tôi sẽ chia sẻ với các bạn trong các bài viết sau. Trong các chương trình dạy của tôi.
Một số hành động và thói quen trước khi chưa biết tự sửa mình, bạn xem có phần nào giống bạn nhé?
- Tự tức giận trách móc bất cứ việc gì và luôn đổ lỗi trì hoãn mọi việc.
- Bạn lặp lại sự cáu gắt hàng ngày trong việc nuôi dạy con cái. Bạn hay cáu gắt với con, với người thân vì xung đột họ và bản ngã của bạn.
- Bản cảm thấy sự lặp lại nhàm chán trong công việc và cuộc sống?
- Bạn thấy sự lạc lõng, cô đơn trong cách sống và cách nghĩ của mình với mọi người. Và đặt ra các câu hỏi. Ví dụ: tại sao mọi người lại có thể tranh chấp, đất đai tiền bạc khi giàu có. Còn khi nghèo khó lại thương yêu nhau thế?
- Bạn thấy thích ở một mình hơn để quan sát và xem lại chính mình. Và sửa đổi. Chứ không phải tự kỷ nhé, các bạn. Giành thời gian để chuyên tâm nâng cao kỹ năng, giá trị bản thân để phục vụ cho mọi người. Như mình là dạy vẽ sáng tạo trong Helokidz cùng với anh trai mình.
- Bạn thích quan sát thiên nhiên, bạn muốn đến những nơi có núi rừng, cây cối…hay biển cả, nơi rộng rãi, yên tĩnh…
- Bạn không còn các thói quen ngồi lì cả giờ để lướt web: facebook, youtube…và cười một mình nữa.
- Bạn không còn nói chuyện chém bão, chém gió nữa…
- …vân…vân…Còn rất nhiều nữa mình sẽ liệt kê sau…
Vấn đề bây giờ chúng ta đã biết và bắt đầu sửa mình. Dù kết quả đến đâu thì hầu hết chúng ta lại không biết. Bản thân mình cũng vậy. Thôi thì cứ sửa thôi, vừa sửa vừa viết blog như này. Để thay cái nhật ký cũng ổn mà.
Vậy sửa mình như thế nào?
- Quan sát mình mỗi ngày. Kiểu như bạn soi gương mỗi ngày. Trải chuốt cho cái thân: mái tóc, nước da, đôi mắt…mà quên mất tâm mình cũng cần săn sóc. Bởi nó đã bị thu nạp những chất độc mỗi ngày. Mỗi khi bạn xem những thứ tiêu cực, mỗi khi bạn nói, bạn ăn…những thứ không tốt.
- Cái gì là không tốt thì bạn cần phân biệt rõ nhé! Nếu không biết, đành phải lục lại YOUTUBE, GOOGLE, SÁCH VỞ, NHỮNG NGƯỜI THẦY và đọc – hỏi thôi.
- Khi cáu gắt hãy hít thở thật sâu, nín thở 2 – 3 giây, rồi thở ra thật chậm. Kỹ thuật như thế nào. Bạn nghe hoặc xem cuốn sách của thầy THÍCH NHẤT HẠNH. Cuốn sách có tiêu đề:”Không diệt không sinh đừng sợ hãi”
Còn tiếp tục…hẹn bạn yêu…tâm sự sau…