Thực tế trong cuộc sống hàng ngày của tất cả con người chúng ta đều có các nhu cầu như ăn ,mặc ,ngủ ,nghỉ ngơi,giải trí.Có quyền bình đẳng tự do ngôn luận,và tất cả chúng ta đều có sự bám chấp.Vậy sự bám chấp ở đâu và như thế nào gọi là sự bám chấp?
Bạn thân mến khi bạn đã hiểu thế nào là bám chấp ,bạn sẽ thấy nó luôn hiện hữu ở bất kì ai không ngoại trừ cả bạn.Đó chính lá những câu chuyện của cuộc sống hàng ngày thực tế bạn luôn nghe đều đặn trong từng cuộc nói chuyện.
Bản thân tôi cũng không ngoại lệ,sự bám chấp luôn hiện hữu bên cạnh mà tôi không hề biết.Bám chấp vào những việc làm của chồng ,của con không như ý của mình.Một điều thực tế khi bám chấp thì cũng đồng thời với việc bạn luôn mong cầu và cáu giận những điều xa dời thực tế,bạn áp đặt khống chế mọi người theo ý mình.Hay nói cách đơn giản bạn luôn bảo thủ và cho mình là đúng trong mọi việc.
Tôi thật may mắn nhân duyên giúp Tôi hiểu gốc của vấn đề tại sao chúng ta cần tu sửa thân và tâm.Quá trình này giúp bạn bỏ bớt dần những suy nghĩ không cần thiết nó giống như rác thải bạn cần dọn dẹp mỗi ngày vậy.
Vậy làm thế nào để biết bạn đang tu sửa, điều này thật khó nếu không gặp những cảnh trong thực tế cuộc sống hàng ngày mỗi người .Bản thân tôi là một giáo viên mỹ thuật tôi có một lớp vẽ nhỏ tại nhà ,và đặc biệt có được cơ duyên đi dạy ở một trung tâm cách khu tôi khoảng 15 phút chạy xe.Tôi rất yêu công việc của mình yêu bọn trẻ nơi tôi làm việc ,yêu và quý chị chủ trường.Chùng tôi hiểu nhau chị quý tôi ,và tôi làm việc tôn chỉ dành chọn tình yêu với bọn trẻ học vẽ.Lớp học vẽ tôi dạy tôi coi như học sinh của mình.Làm việc với nhau được khoảng 6 tháng ,chị chuyển công tác từ trường công lập chị đến dạy trường tư thục .Từ đây hai chị em không còn thân như trước chị bắt đầu có những khoảng cách .Vào một ngày đẹp trời cách đây 1 tuần lễ tôi bị chị thiển trách,thực sự từ sâu thẳm trái tim luôn làm tốt và hết trách nhiệm của mình tôi bắt đaàu tự ái.Cái cảm giác rất khó chịu,tôi suy nghĩ đủ thứ tiêu cực trong đầu như nghỉ việc …….và nhiều suy nghĩ khác .Bất giác tôi nhận ra mình cần bình tĩnh để suy nghĩ thấu đáo hơn,tôi nhận ra một điều vô cùng quan trọng .Bạn biết đó là điều gì không,tôi quan sát lại mình thấy bản thân đang rơi vào cảnh ‘’bám chấp’’.Suy nghĩ được đến đây tôi thấy trong mình nhẹ nhàng,thấy mình là chị ấy vận mình vào cảnh của chị thấu hiểu chị.Vậy là tôi đã và đang tu sửa .Khi viết những dòng chữ này thời gian 11 giờ đêm,viết xong thấy thanh thản và khép lại vấn đề này.Tiếp tục đi những ngày mới nhẹ nhàng thong dong hơn.
Điều cuói cùng bài viết tôi muốn gửi gắm đến mọi người khi bạn không bám chấp, bạn nhìn thấy hình hài sự bám chấp làm mọi việc một cách triệt để.Nó giống như bạn vừa bỏ đi nhiều giác thải ,bạn sẽ có nhiều sáng tạo hơn trong công việc và cuộc sống ,bạn sẽ bao dung và yêu thương vô đièu kiện nó giống như hơi thở của bạn vậy không cần một điều kiện gì hết và bạn luôn hít thở -hít thở một cách tự nhiên nhất.Cuối cùng chúc bạn ngủ ngon.